KHUNG CAO NHẤT CỦA GIÁ ĐẤT SÀI GÒN CHỈ BẰNG 30% THỊ TRƯỜNG
Bị khống chế bởi khung
giá đất do Chính phủ ban hành nên bảng giá đất tại Sài Gòn khung cao nhất chỉ
bằng 30% giá trị trường.
Theo Hiệp hội Bất động sản TP HCM, điều
này chưa phù hợp với tình hình phát triển của địa phương.
TP HCM (HoREA) Hiệp hội Bất động sản vừa
trình một số kiến nghị bổ sung vào danh mục 12 Luật được Chính phủ và Bộ Kế
hoạch Đầu tư chủ trì sửa đổi.
Vấn đề quan trọng là trong nhóm kiến nghị
này là đề nghị bỏ quy định Chính phủ ban hành khung giá đất định kỳ 5 năm một
lần tại điều 113 Luật Đất đai và sửa đổi điều 114 cũng của luật này.
Theo tình hình đó, HoREA đề xuất giao toàn
quyền cho cấp tỉnh ban hành Bảng giá đất và giá đất cụ thể để phù hợp với thực
tế tình hình của địa phương. Chính phủ chỉ giữ vai trò hậu kiểm để đảm bảo tạo
môi trường đầu tư kinh doanh cân bằng giữa các tỉnh thành với nhau.
Vấn đề là khung giá đất do Chính phủ ban
hành áp dụng cho tất cả 63 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương nên không sát
với thực tế từng địa phương, đặc biệt các đô thị như Hà Nội, TP HCM, Hải Phòng,
Đà Nẵng, Cần Thơ và các tỉnh công nghiệp hóa cao. Điều này làm hạn chế tính chủ
động và khả năng điều chỉnh giá đất của các địa phương này.
Chính phủ đã ban hành Nghị định 104 năm
2014 quy định về khung giá đất, với mức tăng bình quân khoảng 2 lần so với
khung giá trước, đã có tác động đến việc xây dựng bảng giá đất của các tỉnh,
thành phố trực thuộc trung ương, được áp dụng ổn định trong 5 năm kể từ ngày
1/1/2015.
Đặc biệt, riêng tại TP HCM, UBND thành phố
đã có quyết định số 51 ban hành bảng giá đất có mức tăng bình quân khoảng 1,9
lần. Điểm bất hợp lý là sau khi đã vận dụng mức trần của khung thì giá đất cao
nhất được quy định tại bảng giá đất của thành phố cũng chỉ có giá trị bằng
khoảng 30% giá đất thực tế trên thị trường.
Theo quy định thì mức thấp nhất trong bảng
giá đất do thành phố ban hành lại không được thấp hơn giá đất tối thiểu của
khung giá đất do Chính phủ ban hành nên không phù hợp với tình hình thực tế của
thành phố.
Có thể nhiều hộ gia đình, cá nhân không có
đủ khả năng tài chính để hợp pháp hóa nhà ở do mức nộp tiền sử dụng đất theo quy định đã cao hơn trước. Từ
đó, có thể dẫn đến các giao dịch bằng giấy tay, phát sinh thị trường ngầm, làm
giảm tính minh bạch của thị trường bất động sản, là khởi nguồn của những tranh
chấp, làm giảm nguồn thu ngân sách.
Ý kiến khác là đề nghị thu tiền sử dụng
đất đối với trường hợp chuyển mục đích sử dụng từ đất nông nghiệp sang đất ở
với mức thu bằng 10 hoặc 15% bảng giá đất (bao gồm hệ số điều chỉnh giá đất) do
UBND cấp tỉnh ban hành.
Điều này nhằm đảm bảo minh bạch cho thị
trường. Hiện nay, tiền sử dụng đất tuy không phải là một sắc thuế, cũng không
phải là phí (không bị điều chỉnh bởi Luật Thuế, Luật Phí và lệ phí), nhưng lại
là một khoản thu ngân sách của địa phương rất lớn được thực hiện theo quy định
của Luật Đất đai và Luật Ngân sách Nhà nước.
Tiền sử dụng đất là gánh nặng của doanh
nghiệp và người tiêu dùng phải gánh chịu khi mua nhà theo cách thu hiện nay.
Đây cũng là ẩn số, không minh bạch mà nhà đầu tư không thể tiên lượng trước khi
quyết định đầu tư.
Theo Vũ Lê (VnExpress)